《飞鸟和蝉》 (Phi Điểu và Ve Sầu) — một bản tình ca mùa hè đầy chất thơ, nhẹ nhàng mà sâu lắng, gắn liền với hồi ức về mối tình thanh xuân chưa trọn vẹn.
《飞鸟和蝉》 (Phi Điểu và Ve Sầu) — một bản tình ca mùa hè đầy chất thơ, nhẹ nhàng mà sâu lắng, gắn liền với hồi ức về mối tình thanh xuân chưa trọn vẹn.
你驕傲的飛遠我棲息的夏天
nǐ jiāo’ào de fēi yuǎn wǒ qīxī de xiàtiān
Anh kiêu ngạo bay xa nơi em ở lại cùng với mùa hạ
聽不見的宣言重復過很多年
tīng bùjiàn de xuānyán chóngfùguò hěnduō nián
Chẳng nghe thấy lời nhắn nhủ lặp lại trong nhiều năm qua
北緯線的思念被季風吹遠
běiwěi xiàn de sīniàn bèi jì fēngchuī yuǎn
Nỗi nhớ nơi vĩ độ Bắc bị cơn gió mùa thổi bay xa
吹遠默念的側臉
chuī yuǎn mòniàn de cè liǎn
Thổi bay đi sự vấn vương nơi gò má
吹遠鳴唱的詩篇
chuī yuǎn míng chàng de shīpiān
Thổi đi cả câu hát trong bài thơ bay xa mãi
"Anh kiêu ngạo bay xa – em ở lại nơi mùa hạ"
→ Đây là một đối lập mạnh giữa “người đi” và “người ở”. Người ra đi đầy dứt khoát, còn người ở lại gắn liền với thời gian, nơi chốn, và ký ức.
"Lời tuyên ngôn không thể nghe – lặp lại nhiều năm"
→ Những lời từng được nói (hay chưa bao giờ được nói), giờ đây chỉ là tiếng vang lặng lẽ, nhắc đi nhắc lại trong tim người ở lại.
"Nỗi nhớ bị gió mùa thổi đi"
→ Nỗi nhớ không thể giữ được nữa, như lá khô bay trong gió mùa. Đầy bất lực và buồn.
"Thổi bay gò má em từng thì thầm gọi tên anh" / "Thổi bay những vần thơ từng cất lên"
→ Gió không chỉ cuốn ký ức mà còn cuốn cả nỗi đau, lặng thầm, và tình yêu.
你驕傲的飛遠我棲息的夏天 – Một câu rất thơ, mang đối lập giữa bay và ở lại.
北緯線的思念被季風吹遠 – Hình ảnh sáng tạo kết hợp địa lý và cảm xúc.
吹遠鳴唱的詩篇 – Gợi cảm xúc hoài niệm, tiếc nuối, và đẹp như một khúc nhạc lặng thầm.
Bạn có từng trải qua một mùa hè như thế không?
Một mùa hè đầy nắng và ve, nơi có ánh mắt ai đó từng lướt qua cuộc đời bạn – nhẹ như gió, nhưng để lại dư âm chẳng thể nào quên.
Đó là khoảng thời gian bạn từng thầm yêu một người, từng giữ lấy những cảm xúc trong tim mà không đủ can đảm để nói ra.
Một người đến rất gần, rồi rời đi rất xa, như cánh chim cuối trời, như bản tình ca mùa hạ chưa kịp cất lên đã vội lặng im...
Và đến tận bây giờ, mỗi lần nghe tiếng ve, trái tim bạn có khẽ nhói lên không?